• địa điểm,  Yêu thương

    Tự hào Việt Nam

    Áo dài Hôm nay, tôi xem một đoạn phim có tựa đề :”100 năm áo dài Việt Nam”. Trong video, người ta “cover” lại phong cách trang điểm và mặc những bộ trang phục áo dài truyền thống, đột nhiên niềm tự hào dân tộc trong tôi trỗi dậy.     Nhìn những bộ áo dài qua các thời kì, tôi phải xuýt xoa về độ đa dạng, độc đáo. Chúng tôn vinh vẻ đẹp của người phụ nữ Việt! Thế mà hồi cấp 3, tôi lại ghét mặc áo dài! Tại sao vậy? Tôi biết trong sâu thẳm, bất kì đứa con gái nào cũng muốn mình trông thật…

  • Nhật kí hằng ngày,  Yêu thương

    Điều ấm áp nhất của khúc giao mùa là có anh ở bên

      Có chị bé hay chụp hình gửi cho tôi link bộ hình của Hiệu ảnh Tân Thời, kêu tôi rủ bồ làm bộ liền. Caption của bộ hình là “Điều ấm áp nhất của khúc giao mùa là có em ở bên”, tôi bèn rep: “Và điều đáng buồn nhất là mình lại chia tay vào lúc giao mùa.”   Thật nhỉ? Yêu nhau mấy mùa, nay giao mùa chuyển lạnh thì lại chia tay! Trên mạng hay có mấy người bảo “Gấu chưa có xin gió đông đừng về”, tôi nghe sến sền sệt, từ việc gọi ny là “Gấu” đến việc “gió đông”. Thôi thì tôi không…

  • Nhật kí hằng ngày,  Yêu thương

    Nhà biên kịch “Tôi”

    Nhớ cái hồi bé xíu xiu, cái lưng còn nhỏ nên tôi hay ngồi tựa vừa vặn vào cái cột trụ vuông cạnh giường xem tivi. Không biết mọi người có từng xem hoạt hình vào lúc 5h30 mỗi chiều không? Ngày ấy tôi hay ngồi xem, khi trời chuyển dần từ sáng đến tối, tiếng nhạc dạo đầu vang lên mà lòng tôi cứ có cảm giác thổn thức. Lúc ấy mới tầm 6-7 tuổi, hoặc có thể là nhỏ hơn, đến tận bây giờ, điều tôi nhớ nhất lại là những hình ảnh dạo đầu chứ không phải là bộ phim. Nhiều lúc trong đời, tôi rất muốn…

  • Nhật kí hằng ngày,  Yêu thương

    Năm ấy

    Năm 2017, trên sân thượng căn trọ trong kiệt Nguyễn Hoàng, chị rủ mình chụp hình với những chiếc váy. Có thể nói đó là những ngày đầu tiên mình tiếp xúc và bị ấn tượng bởi phong cách thời trang như vậy. Cấp 3, khi còn là cái đứa nhút nhát và tự ti, mình âm thầm thần tượng một người anh, ảnh đi và chụp rất nhiều hình về vùng Tây Bắc, Đông Bắc, về mùa hoa mận trắng trời, mùa hoa tam giác mạch,… mỗi lần chán, mình hay vào facebook ảnh xem hình, rồi ao ước một ngày nào đó cũng được đi thật nhiều và…

  • địa điểm,  Nhật kí hằng ngày

    Xách vali lên – Đương đầu với nỗi sợ

      Đặt chân xuống Đà Lạt một buổi sớm mai, tôi chợt nhìn nhận rõ rằng mình đang một mình, giữa lòng thành phố lạ. Nhớ lần nào, cô đơn giữa phố Huế vắng tanh vì đại dịch, tôi đã hình thành cho mình một nỗi sợ phải đi đâu đó một mình. Nhưng lúc này đây, tôi đã quên mất nỗi sợ kia, thay vì sợ phải một mình ở nơi xa lạ, tôi còn sợ sự bí bách khi ở nhà hơn, sợ cái sự bế tắc không lối thoát diễn ra trong đầu. Tôi nghĩ mình dũng cảm, dù cho sự dũng cảm đó nhìn rộng ra…

  • Nhật kí hằng ngày

    Chênh vênh

      23h45, tôi thấy trống rỗng. Bầu trời tối đen hơn mọi ngày, ánh đèn đường như hút vào khoảng không đó, gió nhẹ nhàng, tiếng dế kêu. Xa xa, một ngôi sao nhỏ lấp lánh trên bầu trời, chỉ một ngôi sao duy nhất ấy lọt vào tầm mắt tôi, Bình thường giờ này, tôi chỉ nằm lướt điện thoại, để mắt mỏi rồi cắm sạc, chìm vào giấc ngủ. Đúng ra thì giờ này, tôi nên ngủ mới phải, nhưng dường như có gì đó vướng mắc, nên tôi chưa thể ngủ. Tôi cũng chẳng biết điều gì đang xảy ra bên trong mình, thế nên, tôi phải…

  • Chưa phân loại

    Hạnh phúc là gì?

     Hạnh phúc là gì? Đó là câu hỏi mở đầu cho phần Sharing Time trong Tour Ngày Háo hức với các bạn nhỏ ở Làng. Tôi tự hỏi với mình, thế nào là hạnh phúc. Các bạn nhỏ cần sự dạy dỗ, dẫn dắt của người lớn để trưởng thành và đi đúng đường, nhưng đôi khi, người lớn cũng được “dạy” rất nhiều từ các bạn nhỏ. “Con cảm thấy hạnh phúc nhất là khi nào?”, các bạn trả lời chưa tới 5s: – Con thích được mẹ ôm suốt ngày, con thích ăn lựu– Con thích ngủ và ăn chôm chôm (trên tay ổng đang cầm quả chôm…

  • Yêu thương

    Viết cho Ba

        Ba là một người ít nói, tôi với ba không nói chuyện nhiều. Tôi nhớ những lần cùng tụi bạn đi thăm Tết nhà nhau, tôi đã rất ngưỡng mộ những ông ba “nhà người ta” đó, mấy chú rất cởi mở chào đón tụi tôi vào nhà, cũng nói rất nhiều câu tình cảm với mấy đứa bạn tôi. Từ nhỏ, ba đã đi làm xa, sau đó mẹ cùng đi và để tôi lại cho ông bà nội chăm sóc. Là đứa cháu đầu tiên trong gia đình, tôi được nhận rất nhiều tình thương từ ông bà, cho nên tuổi thơ tôi cũng có rất…

  • Thơ

    Bài không tên số 1 – Bên góc ban công

    Tôi nhớ em, tại sao? Vì “người bạn cùng phòng” nhắc nhở. Hay vì tôi đã lỡ Để em lạc trong tôi   Dẫu chỉ gặp nhau Để thở than trên một đoạn đường không nắng Dù ngày sau em có đi vắng Tôi vẫn giữ kỉ niệm làm hành trang   Đừng hoang mang, nếu một ngày em đi lạc Có đường trải hoa, có đường đầy bão giông Em cũng sẽ đến đích vào một kiếp nào đó Khổ đau hạnh phúc em chọn lựa Quay về bên trong em sẽ tìm thấy chính mình.   Ôi tôi cũng đã đi xa quá Vẫn đang ở bên em…

  • Nhật kí hằng ngày,  Yêu thương

    Về với thiên nhiên

      Theo khảo sát của các nhà nghiên cứu tại Đại học Queensland – Úc trên 1538 người từ độ tuổi 18-70 tuổi, những khoảng thời gian được hòa mình vào không gian xanh như công viên, đồng quê, rừng núi,… đem lại những lợi ích cho sức khỏe tâm thần cũng như thể chất. Mỗi tuần, nếu dành khoảng 30 phút để dạo chơi công viên sẽ giảm 7% trường hợp trầm cảm và 9% trường hợp tăng huyết áp. Thiên nhiên luôn là liều thuốc chữa lành tuyệt vời nhất với mỗi con người, các nguồn lực đều đã có sẵn ở đấy rồi, chỉ là chúng ta…