Thơ
-
Bài không tên số 1 – Bên góc ban công
Tôi nhớ em, tại sao? Vì “người bạn cùng phòng” nhắc nhở. Hay vì tôi đã lỡ Để em lạc trong tôi Dẫu chỉ gặp nhau Để thở than trên một đoạn đường không nắng Dù ngày sau em có đi vắng Tôi vẫn giữ kỉ niệm làm hành trang Đừng hoang mang, nếu một ngày em đi lạc Có đường trải hoa, có đường đầy bão giông Em cũng sẽ đến đích vào một kiếp nào đó Khổ đau hạnh phúc em chọn lựa Quay về bên trong em sẽ tìm thấy chính mình. Ôi tôi cũng đã đi xa quá Vẫn đang ở bên em…
-
Thỉnh thoảng chỉ cần một cái tựa vai
Thỉnh thoảng, thở dài Cuộc đời ngang trái Mỏi mệt Em cần gì? Ngoài một bờ vai… Ở yên đấy Vài phút thôi Em nghiêng đầu Rồi nỗi buồn cũng trôi tuột Anh chẳng cần làm gì Lặng lẽ như cánh rừng Êm ái như vầng mây Em sẽ ổn thôi Và anh cũng thế Thỉnh thoảng Chỉ cần một cái tựa vai