• Chưa phân loại

    Những ngôi sao trên gò má

      Trước Tết, mình tẩy nốt ruồi. Không biết chúng mọc từ hồi nào mà đầy má, mẹ mình bảo chúng nằm ở vị trí không đẹp, xoá đi, thế là mình nghe lời mẹ, đi xoá thật! Xoá xong đến giờ, mặt để lại những chấm thâm, ai cũng hỏi mặt bị làm sao. Cũng chẳng sao, suy nghĩ tích cực thì chỉ là mình có những ngôi sao trên má thôi! Mà giống thật nhé, các bạn thử nhìn lên bầu trời vào một đêm trời quang mây, nhìn và kiếm tìm 3 vì sao mọc thẳng hàng ấy, mình để ý chúng từ khi ở quê. Hôm…

  • Nhật kí hằng ngày,  Yêu thương

    Dừng lại một chút để nhìn ba mẹ thật kĩ

      Có bao giờ bạn dừng lại một chút để nhìn ba mẹ mình thật kĩ chưa? Nhìn để thấy thời gian đã in hằn lên gương mặt của mẹ những nếp nhăn, và tóc ba đã điểm lưa thưa màu trắng. Vốn là một đứa không thể hiện thật nhiều cảm xúc với gia đình, mình đã rất ngại khi nhìn thật sâu và thật lâu những gương mặt ấy. Cho đến một hôm gần Tết năm ngoái, mình lướt ánh mắt và dừng lại trên gương mặt mẹ lúc mẹ đang nhào bột làm bánh mời khách, ừ thì, mẹ khác xưa nhiều thật đấy. Mình nhớ mái…

  • Thơ

    Thỉnh thoảng chỉ cần một cái tựa vai

    Thỉnh thoảng, thở dài Cuộc đời ngang trái Mỏi mệt Em cần gì? Ngoài một bờ vai… Ở yên đấy Vài phút thôi Em nghiêng đầu Rồi nỗi buồn cũng trôi tuột Anh chẳng cần làm gì Lặng lẽ như cánh rừng Êm ái như vầng mây Em sẽ ổn thôi Và anh cũng thế Thỉnh thoảng Chỉ cần một cái tựa vai

  • Chưa phân loại

    Chuyện của To

    Tôi là To. To là cái tên mẹ Loan đặt cho tôi khi tôi còn là một cu cậu lông vàng nhỏ tí. Tôi sinh ra ở Huế, chú đưa tôi về Quảng Bình, không còn chút kí ức gì về nơi tôi sinh ra và cả ông bà bô sinh ra mình. Với bộ lông vàng mượt tiêu chuẩn của dòng chó cỏ Việt, mọi người trong nhà thỉnh thoảng gọi tôi là “Vàng”, rồi mẹ gọi tôi là “To”. Tôi thích tên nào hơn à? Để xem, chắc là “To” bởi cái tên “Vàng” phổ biến quá, may sao sau này tôi cũng có cái tên chính thức…

  • Nhật kí hằng ngày,  Yêu thương

    Nhật kí mùa xuân 2023

      1. Tết này có mẹ Có lẽ Tết này điều khiến mình và cả nhà vui nhất chính là mẹ được về nhà. Ngày 25 Tết, 2 chị em chạy xe máy về từ Đà Nẵng, mẹ thì vào lại bệnh viện Trung ương Huế để nhập viện lại rồi nhận thuốc uống cho quãng thời gian ở nhà. Trước đó mẹ có được về nhà mấy ngày, qua năm rồi nên phải làm lại giấy tờ chuyển viện theo đúng tuyến để được chi trả bởi bảo hiểm y tế. Bốn tháng dài mẹ nằm viện là một trong những khoảng thời gian khó khăn và đau khổ…

  • Nhật kí hằng ngày,  Yêu thương

    Sức mạnh của sự im lặng

      Đã có rất nhiều lần, tôi trải qua sự im lặng. Sự im lặng bắt đầu từ việc không nói chuyện với mọi người ngoài kia, và dần dần là sự im lặng bên trong. Tôi chưa trải nghiệm việc “im lặng từ bên trong chính mình” một cách đúng đắn và hoàn toàn nhất, nhưng những lần được đưa vào thế phải im lặng, tôi thấy mình khác. Vốn dĩ tôi không biết điều này dù nó hiển hiện khá là nhiều lần trong cuộc sống của mình, từ cái đợt cách li xã hội do COVID, đến cái đợt phải ở phòng 1 mình vì nhỏ em…

  • Nhật kí hằng ngày

    Thành phố trong màn sương

      Có lẽ khi tôi nhắc đến “Thành phố sương”, các bạn sẽ nghĩ ngay đến Đà Lạt, nơi hằng đêm và mỗi sáng sớm sương phủ từng ngõ ngách, ánh đèn đường mờ mờ ảo ảo lấp ló đằng xa. Nhưng không, tôi đang muốn kể cho bạn nghe câu chuyện của “Thành phố trong màn sương”, là thành phố Đà Nẵng, trong một đêm mùa thu, nơi tôi đã sống ngót nghét gần 7 năm. Khi tôi viết những xong này và nhìn sang đồng hồ, 11h11, một con số đẹp tuyệt. Người ta nói, khi bạn vô tình nhìn vào đồng hồ lúc đồng hồ chỉ 11h11,…

  • Nhật kí hằng ngày,  Yêu thương

    Nhật kí tháng 9

    Những dạo gần đây, mình luôn thấy mình mệt mỏi và trống rỗng. Mình nghĩ đó là “một giai đoạn” như những lần trước, có lúc chán nản, rồi lại vui trở lại, rồi lại có lúc trầm, rồi  lại lên. Nhưng lần này có vẻ hơi lâu thì phải, và cái việc rơi vào vùng trầm lại sâu sắc hơn các lần trước. Mình nghĩ là mình đã dành quá nhiều năng lượng cho công việc, thế nên mình chẳng còn tâm trí cho việc khác. Mỗi hôm làm xong, mình không còn hứng thú đi chơi nữa, khác với dạo trước, mình không muốn đi chơi nhiều vì…

  • Chưa phân loại,  Thư cho anh

    Bức thư gửi người thương từ một ban công nhỏ ở thành phố Đà Lạt

     Lúc này đây, em đang ngồi ngắm sương ngoài ban công. Mươi phút trước, sương còn giăng khắp lối cùng ngõ nhỏ, giăng lên cả khu nhà ươm giống vàng một vùng đối diện, thì giờ đã thu dần về phía bên kia đồi. Nhưng ôi, khi em vừa viết những dòng này và ngẩng lên nhìn thì sương lại tràn về thêm lần nữa! Em thích lắm. Đây là lần đầu em đến Đà Lạt, chẳng ngoài dự đoán, em thích Đà Lạt lắm. Một thành phố cổ kính, có nét gì đó còn sót lại từ những ngày xưa cũ, cái sự cũ kĩ này làm em bồi…

  • Nhật kí hằng ngày

    Sống thật

     Dạo gần đây, mình làm quen với việc “sống thật”. Sống thật tức là tôn trong những cảm xúc của bản thân mình, vui hay buồn hay thích hy ghét ai đều muốn thể hiện, qua đó thấy mình yêu thương bản thân hơn. Mình thấy rất ấn tượng khi xem nhưng video người nước ngoài bày tỏ cảm xúc của họ, từ đứa nhỏ lên 3 hay cụ ông đã ngoài 80. Thích ai thì họ mạnh dạn nói, thấy vui vì nhận được một món quà lớn thì họ sẽ thể hiện điều đó ra mặt, hoặc bất ngờ gặp lại người thân vừa được nghỉ phép quân…