Nhật kí hằng ngày,  Yêu thương

Dừng lại một chút để nhìn ba mẹ thật kĩ

 


Có bao giờ bạn dừng lại một chút để nhìn ba mẹ mình
thật kĩ chưa?

Nhìn để thấy thời gian đã in hằn lên gương mặt của mẹ những nếp nhăn, và tóc ba đã điểm lưa thưa màu trắng.

Vốn là một đứa không thể hiện thật nhiều cảm xúc với gia đình, mình đã rất ngại khi nhìn thật sâu và thật lâu những gương mặt ấy. Cho đến một hôm gần Tết năm ngoái, mình lướt ánh mắt và dừng lại trên gương mặt mẹ lúc mẹ đang nhào bột làm bánh mời khách, ừ thì, mẹ khác xưa nhiều thật đấy. Mình nhớ mái tóc dài dày dặn đen tuyền mẹ hay đan ngày xưa, nay đã là mái tóc thưa hơn và không còn mượt nữa, mắt mẹ thâm quầng vì những tối không ngủ được.

Và mình đã làm gì trong khoảng thời gian đó?

Mình vẫn sống cuộc sống của mình, ở một thành phố khác, đôi khi quên mất sự có mặt của những người thân yêu.

Chỉ những lần nghe ai ốm đau, nhập viện, đó mới là cú đánh để mình tỉnh táo lại, cuộc sống của mình vẫn còn những sợi dây liên kết khác về gia đình nữa.

Nhớ cái đêm hát nhạc mẹ ở góc trà Niệm, sau bài hát “Bông hồng cài áo”, mình cũng các vị khách tham gia đêm nhạc được tặng một cành hồng. Áp cành hồng lên ngực trái, mình thấy biết ơn sâu sắc vì mẹ vẫn có mặt trên cuộc đời này. Mẹ vẫn ở đấy để ngồi nhà ấm áp mỗi lần chúng mình trở về.

Bao lâu rồi bạn chưa nhìn bố mẹ thật lâu? Nếu bạn đọc được bài này của mình, hi vọng bạn có chút cảm xúc gì đấy, để khi trở về nhà, nhìn bố mẹ thật lâu, nhìn từng đường nét trên gương mặt, tay chân, đầu tóc của bố mẹ, để cuộn
bang thời gian chạy trong bạn, để biết ơn vì chính sự có mặt của bố mẹ trên cuộc đời này là niềm may mắn, hạnh phúc lớn lao của con.

 

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *