Chuyện tình qua chiếc email
Tôi từng đọc về một câu chuyện tình của thế kỉ 21, yêu nhau bằng cách nhắn tin bằng email.
Những năm trở lại đây, khi facebook, zalo, viber,… và hàng trăm ứng dụng có thể cho phép chúng ta nhắn và nhận tin nhắn một cách nhanh chóng và ngay lập tức thì email dường như trở thành công cụ chỉ dành riêng cho công việc. Tôi còn nhớ như in rằng tôi đã vui như thế nào vào cái ngày năm lớp 8 khi được đứa bạn cùng lớp tạo cho 1 nick chat yahoo, và mỗi lần đi đâu có mạng và máy tính, tôi lại đăng nhập vào kiểm tra xem liệu có bạn nào mới mẻ nhắn cho tôi ngoài cái cậu tạo nick cho tôi không, và đáng buồn là chờ hoài không có @@. Thế nên cũng có lúc tôi khá là “ghen tị” với các bạn nhận được nhiều tin nhắn.
Ba mẹ không cho tôi dùng điện thoại cho tới năm cấp 3, khi tôi học xa nhà thì ba mẹ mới cấp phát cho một chiếc Nokia 1280 vỏ màu hồng. Từ khi có chiếc điện thoại thì việc nhắn tin trở nên nhanh chóng hơn, mỗi ngày lại cứ đăng kí 100 tin nhắn lại cứ nhắn hết sạch sành sanh. Ngày ấy, ngoại trừ lúc được đọc sách thì tôi vui nhất khi thấy được biểu tượng có tin nhắn đến trên màn hình vỏn vẹn chỉ hơn 1 inchs.
Tôi quen mối tình đầu của mình qua Facebook, một cách tình cờ chúng tôi ở cùng quê. Anh bắt chuyện 1 cách vừa nghiêm túc nhưng lại cũng vừa đánh vào tâm lí tôi rằng anh thấy ở quê chưa có câu lạc bộ guitar âm nhạc gì, sắp tới anh cũng muốn tạo một nhóm chơi chung cho vui, thấy em cũng đàn hát, em có hứng thú không? Đại khái là như vậy, thì tôi cũng biết trả lời có thôi chứ sao. Profile kèm cái hình đại diện ngồi chơi đàn trên sấn khấu thì tôi cũng khá ấn tượng rồi, thêm lần đầu hẹn hò ngồi đàn cho tôi hát bên bờ sông quê hương thân yêu nữa nên tôi cũng đổ đốn thêm vài phần. Nhưng mà giờ thì tất cả cũng chỉ là kỉ niệm đẹp thôi, cũng chẳng cần trách móc duyên phận khiến cả hai xa lìa.
Mẹ bảo tôi, thời buổi này không còn “một mái nhà tranh hai quả tim vàng”.
Ba tôi không đồng ý, ba bảo cái quan trọng nhất phải là người ta yêu thương mình như thế nào, chứ người ta giàu có mà kiêu căng ngạo mạn thì ba cũng không ưng. Ngày xưa là tôi theo ba, nhưng càng trưởng thành tôi càng thấy lời mẹ nói đúng, nhưng dù thế nào thì chắc chắn tôi chọn phải chọn được người thương tôi và tôi cũng thương họ, còn không tôi thà ế!
Ý tưởng về nhắn tin làm quen bằng email nghe thật là thú vị, chuyện này tôi sẽ áp dụng vào một ngày đẹp trời, khi ai đó bước vào cuộc đời tôi, vào những ngày tôi muốn khóa hết mạng xã hội, chẳng muốn ai gọi điện nhắn tin, chỉ nhắn tin cho anh, bằng chiếc email xài hàng năm trời.
0 bình luận
Dat
tuyệt vời, 9.5 điểm :))))
Kelly
thế 0,5 nữa đi đâu =)))