Review phim

Review Chú bé mang pyjama sọc

Sáng gần cuối cùng của năm mới, công việc cũng không có gì nhiều, mình tìm sách đọc.

Bắt đầu từ việc nhớ ra rằng trên trang “Đọc sách hay là chết?” có review nhiều sách hay, mình vào page tìm kiếm, rồi tìm thấy cuốn Đi tìm lẽ sống.

Nghe cuốn này cũng nhiều, mà chưa biết nội dung ra sao, chỉ chút chút phân tích dựa vào tựa đề, thôi lên đọc xem nội dung nó như nào thì mình bị chú ý đến một câu: “Cuộc diệt chủng Do Thái”

 Mình copy nguyên câu đó rồi dán lên Google tìm kiếm. Mấy hôm trước cũng có lên tìm kiếm xem người Do Thái là ai mà mấy cuốn sách như “Trí tuệ Do Thái”, “Bí quyết làm giàu của người Do Thái”… Bây giờ lại có một thông tin về điều mình đang chú ý, thế là ngồi đọc cả sáng, và những gì đọc được đã khiến mình khá sốc.
Ngày xưa có nghe tới Hitler, bảo ác đấy nhưng mình cũng không biết đến mức độ nào, tất nhiên học lịch sử cũng có nhắc đến mà mình không nhớ rõ, hoặc có thể là chưa biết đến các phương pháp giết người hàng loạt và tra tấn ấy như thế nào. Bây giờ mới đọc qua, cảm thấy mình đi sau thời đại thật sự, cảm thấy có nhiều thật nhiều điều mà mình chưa biết.
Mình rợn cả người lên khi đọc đến các phương pháp tra tấn cụ thể là thí nghiệm trên cơ thể người sống của Mengele, tay mình đột nhiên giơ lên che cái miệng đang há hốc lại, mắt rưng rưng nghĩ đến cảm giác của những tù nhân chờ chết khi ấy.
Đức quốc xã cùng Mengele cho tiến hành hàng loạt thí nghiệm như để hàng trăm người vào phòng kín và bơm khí Cylone B vào phòng, mổ nghiên cứu nội tạng trẻ em song sinh không dùng thuốc mê, tiêm Virus vàng da, Virus sốt rét để thử sức chịu đựng bệnh tật, thả người sống vào nước đá, rồi đổ nước sôi lên người, thí nghiệm rút hết xương ở một số bộ phận người, khả năng chịu nhiệt, tiêm thuốc nhuộm vào mắt, và xử bắn hàng loạt người không có khả năng lao động, bao gồm người già, trẻ em và cả trẻ sơ sinh.

Một câu hỏi mình thắc mắc nhất chính là lí do gì dẫn đến cuộc diệt chủng Do Thái?Martin Luther là một nhà thần học Đức, ông là người khời xướng phòng trào cải cách Đức, là người có tiếng nói trong các lĩnh vực như tôn giáo, chính trị, kinh tế, giáo dục, .. trong thời Châu Âu cận đại. Tư tưởng của ông lúc ấy chỉ manh nha bài xích Do Thái, nhưng đã thể hiện rõ xu hướng công khai đả kích Thiên Chúa giáo của mình.

Lúc bấy giờ Hitler là người bị thuyết phụ mạnh mẽ nhất, ông lúc này đang sống lang thang ở Wien và tư tưởng bài xích Do Thái manh nha từ đó. Ông cho rằng người Do Thái chính là mầm mống của tệ nạn mại dâm và mua bán nô lệ da trắng, và cứ thế, dần dần tư tưởng này trở nên mạnh mẽ và mù quáng hơn. “Tôi đã tìm ra những đối tượng phải chịu trách nhiệm vì đã khiến nhân dân chúng ta lạc lối”, Hitler đã có lần khẳng định như vậy. Cũng có người cho rằng Hitler căm phẫn Do Thái vì họ đã cướp chiến thắng của nước Đức trong thế chiến thứ nhất và một bác sĩ người Do Thái nào đó đã không thể chữa khỏi bệnh cho mẹ của ông khi bà mắc ung thư vú.

Đối với thế giới, người ta cho rằng người Do Thái là một chủng người thấp kém, sở hữu quá nhiều của cải và quyền lực hay chính họ tự kiêu ngạo tuyên bố rằng họ là “dân được chọn bởi Đức Chúa Trời”

 Chú bé mang chiếc Pyjama sọc
Đó là tựa đề của bộ phim và cuốn sách cùng tên. Câu chuyện kể về 2 cậu bé tầm 6 7 tuổi có hoàn cảnh sống khác nhau, một cậu là con trai út của một sĩ quan quân sự cấp cao điều hành một trại tập trung, cậu bé còn lại là người Do Thái đang sống bên trong trại tập trung. Gia đình cậu bé sĩ quan cách trại tập trung không xa, mỗi lần từ nhà nhìn ra phía khu trại, cậu bé nhà sĩ quan luôn tự hỏi đó là nơi như thế nào, bởi trong cuốn băng tuyên truyền về trại tập trung mà cậu xem được của bố, đó là một nơi đầy ắp niềm vui. Mặc dù bị bố mẹ cấm tới gần khu trại nhưng cậu bé vẫn lén lút sang đó và trong ngày đầu tiên, cậu gặp “chú bé mang chiếc pyjma sọc”, thực ra đó là áo dành cho tù nhân. Một tình bạn đã bắt đầu từ đó, cậu bé sĩ quan thường xuyên lén mng thức ăn cho cậu bé mặc pyjama, nghe cậu ta chia sẻ bị thất lạc bố, và họ đã hứa cùng nhau đi tìm. Cuối phim, gia đình người bố sĩ quan phải chuyển đi, trong giây phút cuối cùng, cậu đã lẻn để hoàn thành tâm nguyện đi tìm bố với người bạn bên kia lưới sắt của mình. Cả 2 đều mặc “những chiếc pyjama sọc, đào hố dưới hàng rào sắt. Mọi thứ ở trong quá xa khác so với tưởng tượng của cậu bé sĩ quan, không có những bạn bè cùng trang lứa mặc đồ đẹp và cùng chơi vui vẻ với nhau. Một đoàn người lớn bị đưa đến phòng hơi ngạt và 2 cậu bé bị lạc trôi vào đoàn người, vào đến tận phòng, chốt cửa, cả hai người cùng nắm tay và ánh đèm tắt ngúm. Và cho đến khi phát hiện ra đứa con mình đã mất tích, tìm khắp nơi không thấy, thì mọi chuyện đã kết thúc…
 

Một bộ phim khá là ý nghĩa. Sau này khi đọc Chicken soup for the soul, mình thấy một câu chuyện tương tự nhưng happy endding, khi 2 người bên trong và bên ngoài hàng rào sắt là nam và nữ, đến nhiều năm sau, họ một cách vô tình gặp lại.

Mình chấm điểm phim này 7,5/10 theo gu của mình.

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *