Nhật kí hằng ngày,  Yêu thương

Tôi mới tôi cũ. Tạm biệt 2023

Dạo đây tôi có những cái thấy mới.

Tôi đã mơ ước được đi những nơi nào đấy xa xôi hơn, và tôi nghĩ tôi sẽ hạnh phúc lắm khi đến những nơi đó. Qua những bức hình lướt dạo trên mạng, tôi lại càng chắc rằng đó là nơi đẹp tuyệt vời, và lòng cứ rạo rực xôn xao, ước gì được đến đó.

8 năm ở Đà Nẵng, từ 2015, tháng 9. Chắc tôi phải thuộc mọi ngóc ngách Đà Nẵng rồi nhỉ? Thế mà quán cà phê nào ngon, quán nào không gian đẹp, đi đâu chơi, ngắm cảnh hoàng hôn ở đâu,… nhiều cái tôi chưa biết. Mấy đứa em hay chọc quê tôi, đứa này kể đứa khác “lâu lâu rủ chị đi ăn tối, hỏi đi ăn gì thì bả cứ bánh canh, hủ tiếu…” Tôi cũng tức cười tôi thật. Haha

Sự thật là vậy đấy, tôi đã từng không có quán quen nào, vì tôi là đứa dễ ăn dễ uống, sao cũng được. Thực ra là không có đam mê ăn uống lắm, người ta biết quán này ngon này, chỗ này nước ép nhiều mà rẻ này, tôi thì… chỗ nào gần, oki đi!

Tôi sống như vậy cũng khá lâu, cho nên khi bạn bè hỏi điều gì về Đà Nẵng tôi cũng chịu hết trơn. Gỉa sử hỏi quán nào bún bò ngon đi, tôi cũng bảo không biết. Cứ cho là tôi không hay ăn bún bò nên không biết đi, tôi có thể đáp lại “Bà hỏi tui quán nào bán bánh canh ngon thì tui biết nè”, thế rồi 2 đứa dắt nhau đi ăn bánh canh cũng được. Nhưng không, tôi vẫn không biết cái gì về Đà Nẵng yêu dấu của tôi cả. 

Tuy nhiên năm rồi tôi đã có tiến bộ, nếu bạn hỏi tôi tối nay đi ăn gì, tôi sẽ đề xuất chúng ta đi ăn chay, mạnh dạn bảo vậy chứ không “gì cũng được” =))) Sau đó tôi sẽ bảo là, muốn ăn bún hay cơm hay phở hay bánh xèo, lẩu, mỳ quảng,… chọn 1 món và tôi sẽ dẫn bạn đi. Thực ra vì tôi nghĩ là tôi dễ tính ăn gì cũng thấy ổn, sợ bạn mình không hợp khẩu vị, nên không dám giới thiệu này nọ. Nhưng khi tôi bắt đầu ăn tập trung hơn, thì đã biết nơi nào bán ngon dở, và cũng chẳng ngại đề xuất cho bạn mình, tôi thấy ngon, còn bạn thấy không ngon chắc cũng không chê đâu, chê là lần sau khỏi đi, tự mà chọn quán nhé! =)))

Đây không phải quán, đây là chị tôi nấu bằng tình yêu thương mời chúng tôi sang ăn. Cảm ơn chị nhiều lắm <3

Tôi cũng thấy mình bắt đầu biết mình muốn gì và làm chủ mình hơn. Ví dụ bạn muốn đi đâu đó ngắm cảnh hoàng hôn, tôi bèn giới thiệu bạn một chỗ, bạn muốn đi camping, tôi cũng đề xuất được, những gì tôi biết đều mạnh dạn nói, không con sợ bị chê hay bạn trách cứ sao dẫn đi cái chỗ dở ẹc, bởi nếu tôi hỏi bạn mình điều gì, tôi hoàn toàn tin tưởng bạn và dù chỗ đó có không ổn cũng chẳng sao. Chắc ai cũng vậy mà sao tôi nghĩ nhiều quá hà.

Hoàng hôn bên cầu Thuận Phước

Một góc khác của Hội An

Cuối năm có công việc, định chuyển ra Hội An sống luôn cho thuận tiện ngoài đấy, thế mới bắt đầu nhìn kĩ Hội An một lượt. Hội An trong mắt tôi từ đó không còn là dòng sông chảy giữa phố cổ, là những hàng quán, cửa tiệm đông đúc. Hội An là một vùng quê bình yên với những cánh đồng xanh ngắt, những hàng dừa, tiếng ếch nhái kêu từng đêm và những con người thân thiện. Ngày xưa vì mê Phố Cổ Hội An đã cho tôi động lực để vào đây sống, nhưng một Hội An rất khác, một Hội An quá đỗi bình yên này thì tôi chỉ vừa thấy cách đây không lâu. Tôi bắt đầu mê Hội An, và không còn ngại ngùng lo sợ rằng nếu chuyển ra sống ở đây sẽ cô đơn lạc lõng. Anh chị tôi: “Nó bảo nó muốn lấy chồng Hội An rồi” haha. Không cần chồng Hội An cũng được, anh ở đâu cũng được, về Hội An sống với em không?

Carp ở Hội An

Thế là từ cái giây phút tôi thấy vẻ đẹp tiềm ẩn của Hội An ấy, tôi bắt đầu tỉnh ngộ. Đà Nẵng mình đây, Hội An mình đây, đẹp cũng chẳng khác gì Đà Lạt, Măng Đen, Tây Bắc chứ. Chỉ là ở lâu quá rồi, nên cứ nghĩ nơi này quá đỗi quen thuộc, chẳng còn gì khám phá, nên chán. Nhưng đấy, sự thật là 8 năm rồi tôi mới bắt đầu biết yêu nơi mình sống sâu sắc, biết hạnh phúc vì một buổi chiều hoàng hôn đẹp như tranh vẽ bên cầu Thuận Phước, biết bình yên thực sự là thế nào khi các cô các chú đi bộ trên con đường làng ở Cẩm Kim nhìn mình nở một nụ cười trìu mến.

Quảng Trị, Huế, Quảng Ngãi

Cần một khoản chi phí và thời gian để đi những nơi khác xa hơn nơi đây, và vì cứ thế nên tôi đi chưa nhiều.

Hôm nọ, thầy tôi gửi tôi một bức hình chụp chùa Minh Đức ở Quảng Ngãi, tôi vừa nhìn là mê ngay. Sao có cái chùa đẹp như trong phim thế này, đẹp như các chùa ở Tây Tạng. Thế là tôi bật map lên xem thử bao nhiêu km, từ Đà Nẵng đến đó sẽ tầm 2 tiếng rưỡi, nếu chạy xe máy thì mất tầm 3 tiếng 3 tiếng rưỡi, đi trong ngày cũng được mà muốn ở lại chơi 1 hôm cũng ổn chứ bộ. Sao lâu này mình hỏng biết mà đi ta? Huế đấy, gần mà có nhiều chỗ chưa đi kìa, Quảng Trị nghe bảo Khe Sanh Hướng Hóa đẹp mê, rồi Quảng Bình yêu thương, người ta đến du lịch nườm nượp, còn tôi chẳng biết gì. Cứ nghĩ đến nơi xa xôi làm chi, rồi chờ đợi.

Chùa Minh Đức

Đà Lạt



Nhưng dù sao đi chăng nữa tôi vẫn thích Đà Lạt =)) Tôi yêu khí hậu Đà Lạt, yêu những ngôi nhà và những con dốc, yêu sự cổ kính và nét bình yên, yêu màu lá cây xanh ngắt và mùi thơm của khu rừng khi chạy xe trên đèo. Dạo này đang mùa xuân, mai anh dào nở rộ, một vài bức hình khiến cho bạn hít hà không khí trên đó. 

Các hình ảnh được lấy từ FB anh: Bashō Sakya

Một năm qua quả là có nhiều bài học đến với tôi, tôi đã vướng phải khá nhiều thị phi và trước đó không nghĩ mình sẽ bị vầy luôn ấy. Cuối năm cũng vậy và từ đó tôi cũng rút ra nhiều điều. Tôi lọc lại list bạn bè fb này, chỉ để lại những người tôi quen biết, Instagram, cũng từ gần 700 followers, tôi đã remove hết còn lại 75 người. Bữa tôi kể với con bé em, nó kêu ủa em chỉ thấy người ta remove following thôi hà, để follower nhiều trông nó xịn hơn chứ. Sau hơn tháng nay, tôi vẫn không tiếc gì, có tiếc mấy người mình bấm nhầm thôi. Hehe

Dưới đây là vài hình ảnh sự kiện đặc biệt tôi đã trải qua trong năm 2023:

Đầu năm được đi Đà Lạt, nói đi là đi vậy đóo

Đợt này đi cuối tháng 2, ra là đã hết mùa hoa mai anh đào rùi, đi sớm một tuần là ổn áp lắm

Lần đầu gặp anh Xù ngoài đời thật nè! Ảnh dễ thương!

Chuyến trekking nhớ đời ở Tây Giang

Cắm trại giữa bãi cỏ xanh ngắt, trong lòng rừng cây như một thung lũng

Tắm suối và ăn cá suối

Mẹ và Bun vào chơi

4 ngày ở Thiền Viện Trúc Lâm Đà Lạt, lúc này có duyên Quy Y nhưng lúc ấy còn sợ và hoang mang =))))

Không bao giờ quên khoảng thời gian này!

Đã được về phố. Anh Xù: “Anh dẫn em đi hết Đà Lạt này”. Nhưng mà tui chỉ ở có được 1 hôm là về rồi, cảm ơn anh nhiều vì đưa đón e tận tình đến Thiền Viện, tận bến xe, đi đến nơi về đến chốn.

“Em muốn đi đâu mà cao thật cao, ngắm trọn cái Đà Lạt”

Mở được cái shop onl và sau đó cũng lỗ chổng vó =)))

Đang tải lên: Đã tải 1323592/1323592 byte lên.

Bắt đầu làm việc cho Plan A Marketing

Đi công tác Hà Nội, được chị Yến yêu dấu chở đi khắp HN

Gặp những người tài 

Đi dạo Hồ Gươm một sớm 17 độ

Trên chuyến tàu SE1 về ĐN, và gặp a chai dễ thương

Tô mì ăn sáng lúc qua địa phận tỉnh Quảng Bình yêu dấu =)))

Lần đầu đi club, New Phương Đông =))) đi một lần nhớ đời, không mê

Quyết định đi là Bar trở lại, gặp được chị khách cũng từng gọi là đồng nghiệp hihi

Lên đồ đi làmmm

Thi thố có chứng nhận

Đi chùa nhiều hơn, uống trà nhiều hơn

Tự tin với mặt mộc, tự tin với cam thường, yêu mình!

Viết đến đây tôi cũng vẫn chưa biết tiêu đề bài này là gì, một dòng chảy suy nghĩ cứ thế tuôn ra không ngừng nghỉ và tôi cứ gõ phím lia lịa. Cũng lâu rồi, tôi mới được có cái cảm giác chữ tuôn trào ra, không cần phải đọc lại, không cần để ý câu cú đã mạch lạc chưa, cứ viết và viết thế thôi. 

Mùa xuân thật đẹp đúng không? Năm mới này, tôi nguyện cho tất cả chúng ta sức khỏe dồi dào, sống thật an lạc, làm những việc thiện lành giúp người giúp đời.

Chúc mừng năm mới!

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *