địa điểm,  Yêu thương

Tự hào Việt Nam

Áo dài

Hôm nay, tôi xem một đoạn phim có tựa đề :”100 năm áo dài Việt Nam”. Trong video, người ta “cover” lại phong cách trang điểm và mặc những bộ trang phục áo dài truyền thống, đột nhiên niềm tự hào dân tộc trong tôi trỗi dậy.

 

 

Nhìn những bộ áo dài qua các thời kì, tôi phải xuýt xoa về độ đa dạng, độc đáo. Chúng tôn vinh vẻ đẹp của người phụ nữ Việt!

Thế mà hồi cấp 3, tôi lại ghét mặc áo dài! Tại sao vậy? Tôi biết trong sâu thẳm, bất kì đứa con gái nào cũng muốn mình trông thật xinh, thật dịu dàng, dễ thương. Tuy nhiên, “dư luận” lúc ấy đã làm tôi phải tạo ra một vỏ bọc bên ngoài rất khác. Mấy năm cấp 2, khi bị mấy thằng nhóc loi choi bạo lực ngôn từ (khi tôi mặc hơi điệu xíu), cộng với vài chuyện tuổi dậy thì khác nữa, tôi khiến bản thân thu mình lại để phòng vệ, không thân thiết không xã giao với bất kì ai. Tôi bắt đầu sống không là chính mình từ đó, mọi chuyện đều sợ rằng người khác sẽ đánh giá.

 

Quay lại câu chuyện áo dài, khi đạp xe đạp đi học, mấy đứa con gái sẽ cầm mép tà trước và tà sau để lên tay lái, tránh cho tà áo tung bay rồi kẹt vào xích. Nhiều bạn sẽ mặc thêm những đôi dép cao 5-7 cm, vòng 1 cũng khá được …độn, trông các bạn thật xinh và ra dáng thiếu nữ. Còn mấy đứa thô kệch như tôi thì… cột 2 tà áo lại thành một cục phía trước, khoác chiếc áo trường che lại, chân đi đôi dép quai unisex, và vẫn mặc chiếc áo bra xẹp lép! Thỉnh thoảng mấy đứa bảo nhau, nay mưa chắc không chào cờ, hay thôi đừng mặc áo dài nữa. Thế là đi học cầu trời mưa, chứ không mà có chào cờ lại bị phạt, thế mà vẫn cố chấp không mặc. Haizz
Tiếc, giờ mà được mặc lại chiếc áo dài trắng, cầm tà áo thướt tha chạy xe đạp tung bay trong gió thì vui biết mấy. Ai nó gì nói không có quan tâm nữa, chỉ mình thấy đẹp thấy vui là được rồi. Buồn em Ly tuổi 16 quá cơ, ẻm không có trân trọng giây phút được mặc áo dài trắng gì hết trơn! Đến đây tự dưng ngân nga bài: “Tà áo em, bay bay bay bay trong gió nhẹ nhàng…”


Ẩm thực

Vẫn là hồi trưa, có cái video ông phóng viên người Trung Quốc hỏi nữ diễn viên Hollywood một câu như này trong buổi phỏng vấn: “…Tôi nghe nói trước đây, bạn đã từng quay một sản phẩm quảng cáo cho món ăn Việt Nam, món ăn Việt Nam có thực sự ngon không? Nói thật thì món ăn Việt Nam thật mặn và vô vị phải không? Bạn có biết rằng các món ăn Việt Nam đều có nguồn gốc từ Trung Quốc?…” Một câu hỏi thật ngớ ngẩn, nữ diễn viên đã đáp trả lại chấn động, khiến tôi ngồi nghe là càng thêm tự hào dân tộc : “Bạn đã hiểu sai về món ăn Việt Nam, tôi đã thử cả món ăn Trung Quốc và món ăn Việt Nam. Đồ ăn Trung Quốc rõ ràng là bắt mắt nhưng nó không ngon, tuy nhiên, món ăn Việt Nam lại được nhiều người yêu thích, bao gồm bún chả, phở, bánh cuốn. Món ăn Việt Nam hấp dẫn bởi có sự cân bằng giữa các hương vị mặn, ngọt và cay. Đó là lí do vì sao Việt Nam có rất nhiều loại ẩm thực mà những người sành ăn không thể không yêu thích ở đó. Ngoài ra, thức ăn Việt Nam còn được cân bằng tốt giữa rau và thịt, vì vậy bạn có thể nhận được dinh dưỡng đồng đều. Món ăn VN chưa đựng những đặc trưng riêng của ẩm thực VN, việc đồ ăn VN có nguồn gốc từ Trung Quốc là không đúng. Chỉ khi bạn tôn trọng văn hóa của quốc gia khác, thì văn hóa của chính quốc gia bạn mới có thể được tôn trọng..”. Tôi phải nghe đi nghe lại đoạn này 2 lần, lần thứ 3 tôi nghe để đánh lại, sau này có đọc thì ấn vào đọc dễ dàng. 

Mà đúng nhỉ, ẩm thực VN đa dạng thật sự luôn ấy, tinh hoa, đậm đà, mang đúng nét đặc trưng của người Việt luôn. Nhiều khi được nói chuyện với một người bạn mới, chúng ta thường hỏi ở chỗ bạn có món gì đặc biệt không, rồi ẩm thực mở đầu cho câu chuyện. Món ăn không chỉ là cách người ta chọn nguyên liệu, công thức đặc biệt hay nêm nếm gia vị, nó còn nằm ở vùng đất và tâm hồn người nấu. Tôi hay bảo với đứa bạn rằng “Ứơc chi được ăn Bun bò Huế ở Huế”, ở Đà Nẵng hay bất cứ đầu đều có rất nhiều quán bún bò, nhưng muốn ăn đúng điệu, phải ghé Huế!

An Ninh Xã Hội

Thủ tướng Hà Lan vừa có chuyến tham quan ngoại giao với Việt Nam, ông thủ tướng này có sở thích đi xe đạp, ở quê nhà, thỉnh thoảng ông vẫn chạy xe đạp đi làm, gặp quan chức… Biết được điều đó, Việt Nam mình cũng đã tiếp đón rất chu đáo, bằng cách mời ngài thủ tướng Hà Lan đạp xe đạp TN Go dạo phố một vòng :)))) Thế là 2 vị thủ tướng cùng đoàn, trong những chiếc quần tây, áo sơ mi trắng, giày bóng loáng, đạp xe nói cười giữa phố phường Hà Nội. Tự nhiên thấy Việt Nam mình đẹp, thấy VN mình an toàn. Ở nước ngoài, các nguyên thủ quốc gia lúc nào cũng phải được bảo vệ để tránh những tấn công từ các phần tử khủng bố. Đường phố cũng không an toàn khi ở một vài quốc gia, người ta được phép trang bị súng để tự vệ. Đó là chưa nói đến các nước đang diễn ra chiến tranh, các quốc gia có phần tử hồi giáo cực đoan, nội chiến, chưa kể đến các quốc gia “không cho người dân biết về thế giới bên ngoài” như Triều Tiên, Trung Quốc… tính ra mình còn sướng chán chứ bộ, ít ra mình có quyền tự do làm những điều mình thích trong mức luật pháp cho phép. Tỉ lệ băng đảng Mafia các kiểu cũng ít, tỉ lệ người vô gia cư cũng hiếm nha, thấy may mắn khi được sinh ra ở Việt Nam chưa các cậu? =))))

Đó là còn chưa kể nước mình biết bao nhiêu danh lam thắng cảnh, khí hậu không quá khắc nghiệt, con người mình thân thiện yêu thương giúp đỡ lẫn nhau. Việt Nam có biển, có núi, có sông, có đồng bằng,màu mỡ, thung lũng cỏ vàng, dồi dào nguồn lương thực thực phẩm. Nhìn xem thử cuộc sống của người dân Châu Phi, thiếu ăn, thiếu mặc, thiếu nước, xung quanh thiếu màu xanh, thấy người ta cực mà buồn dữ.

Blog hôm nay có vậy thôi hà, tôi tràn đầy lòng biết ơn, tràn đầy lòng tự hào khi viết bài viết này. Đọc đến đoạn này rồi bạn phải nghe bài này, Hello Việt Nam ^^: https://www.youtube.com/watch?v=k56sDIhBsbM&t=116s  . Và ngắm thêm vài bức hình đẹp của nước mình nè hihi

 

 

 

 

 

 

 

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *