-
Diary 1
Trong một khoảnh khắc, tôi muốn cắt tóc ngắn, thật ngắn, như chị Lý – thần tượng của tôi đã từng. Sau khi cắt ngắn như thế, tôi sẽ kiếm một căn nhà nhỏ ở đó vài tháng. Ngôi nhà cách xa khu đông người sống, đẹp và sẽ chẳng ai thấy mái tóc của tôi, ngoại trừ tôi, mặc dù điều đó cũng khiến tôi phải đấu tranh khá là nhiều khi mỗi sáng thức dậy nhìn mình trong gương hay cảm giác trống trải giữa những kẽ tay mỗi lần xoa đầu. Thời gian, lúc ấy nó trông sẽ “hữu hình” hơn khi cứ mỗi một tuần, một…
-
Đêm vắng
2 giờ sáng, tại ban công tầng 4… Cảnh vật như một bức tranh, những ngôi nhà đã ngủ, cây cối lặng im, đường sá vắng hoe không một bóng người và xe cộ. Có lẽ tôi là vật thể duy nhất chuyển động trong khung hình ấy, tay tôi khẽ lau những giọt nước đang tuôn ra từ khoé mắt. Tôi đang khóc. Tôi khóc vì biết mình cần phải khóc, những thứ ứ đọng lại trong trái tim sẽ được giải phóng rất nhiều qua những giọt nước mắt. Rất nhiều lần khi thấy mình “lâu quá chưa rơi giọt nước mắt nào”, tôi lại tìm những video…