-
Tấm thảm yoga của tôi
Thức dậy từ khi báo thức reo nhưng phải hơn 6h tôi mới lọ mọ dậy, bình thường tôi dậy sớm hơn, lên tầng 3 thực hành thời khóa buổi sớm.Không khí buổi sáng thật trong lành, nghe thấy tiếng chim hót, tiếng xe cộ chạy từ đằng xa vọng lại.Trải tấm thảm yoga ra, giật mình khi nó tả tơi đến mức không nhận ra, bà Béo (con mèo Béo) đã hành tấm thảm của tôi thành vậy. Mới hôm qua em thảm còn lành lặn nằm trong phòng của tôi, vừa mới mang ẻm lên tầng thượng đúng 1 ngày… Tôi có khó chịu không? Có chứ =))))…
-
Một đêm giữa rừng
Tôi, chiếc Sirius đỏ đen, được giao cho cô chủ từ năm 2017. Vậy là đã 8 năm, theo những thăng trầm cùng cô, chúng tôi luôn bên nhau và chưa bao giờ cô để tôi lại nơi đâu xa xôi một mình, huống chi là nơi không có bóng người. Ba mẹ rước tôi về vào một ngày đẹp trời, khi ấy tôi cũng tưởng đâu từ nay mình sẽ là trợ thủ đắc lực cho ba mẹ, đưa mẹ đi chợ mỗi sớm và đón em Bun tan trường. Cũng chẳng bao lâu sau, vào một sáng đẹp trời, tôi được cho lên một gầm xe lớn cùng…
-
Thong dong
Nhân ngày cảm thấy cần viết vì lâu rồi chưa viết… Câu chuyện bắt đầu từ bằng một câu nói: “Nhiều khi ta ước có được cái đầu như cưng luôn á…” Yes, “cái đầu” ở đây không phải là cái đầu thông minh hiểu biết, tính toán nhanh lẹ, mà “cái đầu” này là cái đầu vô tư, thong dong tự tại. Không biết mọi người nhìn tôi như thế nào, nhưng theo tôi thì cũng có chút đúng. Nhiều khi tôi thấy mình vô tư đến mức vô tâm và rồi sau này phải học lại để rút kinh nghiệm. Điều khiến tôi buồn cười nhất là…
-
Tôi mới tôi cũ. Tạm biệt 2023
Dạo đây tôi có những cái thấy mới. Tôi đã mơ ước được đi những nơi nào đấy xa xôi hơn, và tôi nghĩ tôi sẽ hạnh phúc lắm khi đến những nơi đó. Qua những bức hình lướt dạo trên mạng, tôi lại càng chắc rằng đó là nơi đẹp tuyệt vời, và lòng cứ rạo rực xôn xao, ước gì được đến đó. 8 năm ở Đà Nẵng, từ 2015, tháng 9. Chắc tôi phải thuộc mọi ngóc ngách Đà Nẵng rồi nhỉ? Thế mà quán cà phê nào ngon, quán nào không gian đẹp, đi đâu chơi, ngắm cảnh hoàng hôn ở đâu,… nhiều cái tôi chưa…
-
Tháng Chạp
Thời gian trôi nhanh, đã là ngày 6 tháng Chạp, quanh đi ngoảnh vài ngày nữa về Tết, một năm nữa lại sắp qua. Tháng Chạp – Nghe nó cứ gần gũi thân thương. Nhớ mọi năm, tôi chờ cái khoảnh khắc bước vào tháng Chạp, những ngày đầu đón chào tháng mới này, cảm thấy giống như giây phút chờ đợi hạnh phúc, những ngày được trở về, được sum họp. Tết trong tôi không phải là những buổi tụ tập bia rượu chúc tụng, không phải là những buổi hò hẹn từ sáng đến đêm, không phải là những chuyến đi chơi xa,… Tết trong tôi là được…
-
Bức thư gửi người thương từ khu phố cổ Hà Nội
Anh dạo này ổn không? Hôm nay thời tiết chỗ anh thế nào? Dạo này em nghĩ là mình ổn, nhưng cũng thật sự không biết mình ổn không, vì em chưa có thời gian để ngồi lại nhìn chính mình thật sâu sắc. Em hi vọng bức thư viết cho anh đây sẽ là một phần tĩnh cho em hôm nay, để em biết được những cảm xúc đã và đang hiện diện thật sự trong chính con người mình. Thời tiết ngoài này đang vào đông, cái lạnh 18 độ khiến em thích thú, nhưng mà lạnh thôi đừng mưa, chứ hôm qua trời mưa rả rích cả…
-
Cuộc gặp gỡ bất ngờ với Hà Nội
“Anh bận việc, Phương Anh ốm, team mình còn mỗi em đi được thôi đó” Thế là đi, mình không nghĩ chuyến này quan trọng đến mức cần phải ra Hà Nội, bởi vì chị Yến, trên cương vị Co – Founder của Plan A Marketing đã có mặt ở ngoài này rồi. Nhưng mà vẫn phải đi, một là để cổ vũ cho chị Yến, hai là gặp gỡ mấy đối tác. Cái ngày nhận tin đi là ngày về quê chơi, chơi 3 hôm lại vào, nghỉ một hôm rồi hôm sau đi tiếp. May viết bài về quê rồi, chứ không ra đây cái là quên…
-
Hai tháng rưỡi nữa là Tết
Hình mệ gói bánh tét, năm nào cũng gói bánh hết ý! Ánh đèn sợi đốt sáng tỏ bên đường, người ta đã bắt đầu trồng hoa cho Tết Nguyên Đán, còn 2 tháng rưỡi nữa thôi. Tôi về quê lúc 8h30 tối, ánh đèn lập lòe bên đường cùng chút không khí lạnh đã thực sự nhắc nhở tôi rằng, mùa xuân đang về. Cứ độ tầm 3 tháng trước Tết, mọi người sẽ bắt đầu làm lại những mảnh đất trước nhà, sau nhà, các loại cây theo mùa khác sẽ được thu hoạch hết và người ta bắt đầu trồng hoa. Vì Tết trời sẽ lạnh, nên…
-
Cấp 3 đáng nhớ
Bài này không có gì ngoài hình ảnh tổng hợp từ những năm cấp 3 của tôi tại Trường THPT Lệ thủy =)))) 1. Album “20-11 cuối cùng của thời học sinh..:v” Vậy thì chắc là năm 2014 rồi, năm đó lớp 12, thì là năm cuối =)) Mấy hồi cả lớp đèo nhau đi thăm nhà các thầy cô Style xịn xò, đội mũ ngầy ngầu, áo khoác chất chơi các kiểu ha =)))) Đôi dép không thể nào huyền thoại hơn.hahaha Nhìn gần lại nè, mập dữ chưa, chắc phải 48 49kg ấy! Dép đôi với bà Lam mới chịu, khoác tay đồ ha :v Ôí dồi…
-
Nếu mình tin vào chuyện tốt, thì chuyện tốt sẽ đến…
Nếu tôi có mặt lúc Thượng đế thêm các “nguyên liệu” để tạo ra tôi , đố bạn biết là tôi sẽ cầu xin Người thêm gì vào tôi đấy? Tôi sẽ xin Người cho tôi thêm niềm tin. Tôi nhận ra mình đã sống thiếu niềm tin bao nhiêu. Hầu như, tôi không tin vào điều gì mà tôi chưa từng nghe, thấy, mà nếu có tin, niềm tin đó cũng không được bao lâu. Thiếu niềm tin ở tôi cũng ngang ngửa với việc thiếu lập trường, thiếu kiên nhẫn, dẫn tới việc thiếu động lực… Hệ lụy của việc thiếu niềm tin thực sự…